Truyện 1: Ăn dấu gì ?
Một anh chàng có học trong àng, nhân có người bạn cũng mới học xong một cấp như mình, mừng bạn, bảo vợ làm gà mời bạn sang ăn.
Anh ta dặn vợ “mình cứ luộc con gà đừng chặt gì cả, để lên diaax, để hôm nay tôi thử tài học của nó cho ình xem. Dốt hơn tôi là cái chắc”.
Nghe lời chồng dặn, bữa cổ bày lên, khách chỉ nhìn thấy một con gà luộc thơm phúc để guyên trên đĩa. Khách nghĩ không biết ăn cách gì ?
Anh chủ vui vẻ, vào đầu cuộc nói ngay:
-Gà để nguyên, tôi với anh cùng có học nhất nhì làng này. Vậy bây giờ mời bác xơi dấu gì trước?
-Thôi! Xin nhường bác, “tiền chủ hậu khách”. Anh khách nói vậy mà vẫn chưa hiểu “đầu cua tai nheo” ra sao.
-Nếu vậy tôi xin dấu sắc!
Vừa nói anh chồng vừa đánh vần chữ cho vợ cắt gà bỏ vào bát mình: cờ anh canh sắc cánh, đờ it đit sắc đít.
Vợ thầm phục chồng, vì các cụ xưa nay bảo “nhất phao câu nhì đầu cánh”, mà chồng ăn được cả hai thì thật tuyệt vời còn gì bằng.
Vừa xong, không cần chủ giục, khách nói liền:
-Tôi xin ăn dấu huyền! Nói xong anh ta cũng đánh vần chữ cho vợ bạn cắt gà bỏ vào bát mình: đờ âu đâu huyền đầu, đờ ui đui huyền đùi, mờ inh minh huyền mình….Và thế là hầy như toàn bộ con gà đã nằm gòn lên bát của anh ta.
-Còn chị, chị ăn dấu gì xin mời!
Chị vợ nhìn thấy đĩa trống khong mà khách lại còn có ý diễu liền giở thói đanh đá:
-Đang còn một dấu huyền của nữa của em, bác có ăn nốt không để em đưa ra.
Nói xong rồi tốc váy, đứng dậy…
Truyện 2: Ai bò mặc ai
Có một anh, vợ mới đẻ, em gái vợ đến chơi với chị để giúp đỡ nhà chị một tay.
Anh ta vốn có thoi tòm tem. Một đêm nọ, người em vợ nằm ở giường với cháu, anh ta bò đến toan sự nọ kia. Chẳng may vợ ó biết, mới ru còn rằng:
–Con ơi con bú cho no,
Hỡi người quân tử kia bò đi đâu?
Anh ta bền hát lại rằng:
–Đêm đông gà gáy o o,
Anh chẳng ngủ được, anh bò đi chơi.
Người em vợ cũng ru cháu rằng:
–Cháu ơi cháu ngủ cho no,
Của gì, gì giữ ai bò mặc ai!
Nguồn: Sưu tầm Kho tàng truyện tiếu lâm Việt Nam